David Swan đi ven con đường lớn về hướng Boston. Cha anh là một thương nhân ở Boston, muốn anh về làm việc tại cửa hàng của ông. Sáng sớm anh đã lên đường, đoạn đường dài khiến David rất mệt, anh nghĩ nếu có bóng râm nào bên đường thì vào đó ngồi nghỉ uống nước. Không lâu sau, anh đến gần một con suối. Chỗ này rất tĩnh lặng mát mẻ. Anh ngồi xuống, uống một ngụm nước. Sau đó, lấy tay nải và vài cuốn sách làm gối, rồi nằm trên thảm cỏ mềm, nhanh chóng đi vào giấc ngủ ngon lành.
Trong khi anh ngủ say, thì có một chiếc xe ngựa rất đẹp được kéo bởi hai con tuấn mã. Bỗng nhiên, một con ngựa bị sái chân, xe phải dừng lại bên suối. Phú ông và vợ ông ta bước xuống. Họ nhìn thấy David đang ngủ.
— Anh ta ngủ rất sâu, hít thở nhịp nhàng, nếu như tôi có thể ngủ như thế, thật hạnh phúc – Phú ông nói. Vợ ông ta kêu lên:
— Với những người đã lớn tuổi như chúng ta, dường như không thể có giấc ngủ sâu như thế. Xem đứa trẻ kia ngủ trông cứ như con trai mình đang ngủ, có thể gọi nó dậy được không?
— Ô, ta còn chưa biết nó là người như thế nào.
— Nhìn mặt anh ta, thật là ngây thơ!
David không biết rằng, thần may mắn đang đứng cạnh anh. Vợ chồng phú ông cao tuổi này rất giàu có. Đứa con trai duy nhất của họ mới chết. Trong tình huống như thế này, người ta thường sẽ làm những việc kỳ lạ. Ví dụ, nhận một đứa trẻ làm con, và cho nó thừa kế tài sản của mình. Nhưng, David vẫn không tỉnh dậy, vẫn ngủ ngon lành.
— Ta gọi nó dậy đi!
Vợ phú ông nhắc lại. Đúng lúc này người đánh xe gọi:
— Mau đi thôi! Con ngựa đã ổn rồi.
Vợ chồng phú ông quyến luyến quay nhìn một chút, rồi nhanh chóng lên xe. Năm phút sau, một cô gái trẻ đẹp bước đi khoan thai, hướng về con suối, cô ta dừng lại uống nước, cũng nhìn thấy David. Cô bối rối như mình vừa đường đột xông vào phòng ngủ của người khác khi chưa được phép, vì vậy vội vàng rời khỏi đó. Đột nhiên, cô nhìn thấy con ong vò vẽ lớn đang vo ve phía trên đầu David, đành phải cầm chiếc khăn đuổi nó đi. Nhìn David, cô gái run rẩy, buột miệng nói:
— Anh đẹp quá!
Nhưng David không động đậy, cô không hài lòng bỏ đi. Nếu như David tỉnh lại, có lẽ anh đã biết sự hiện diện của cô, thậm chí kết thân với cô. Nên biết, cha cô là ông chủ của một cửa hàng bách hóa lớn.
Cô gái vừa đi khỏi, hai tên cướp đầu đội mũ kéo xuống đến tận mi mắt, nhẹ nhàng chạy qua.
Chúng nhìn thấy David đang ngủ ngon bên suối, một ý nghĩ xấu xa bỗng xuất hiện trong đầu chúng.
— Có lẽ trên người tên này có tiền.
— Lại mò xem, nếu nó thức dậy, thì dùng cái này để đối phó với nó.
Nói rồi một tên móc ra con dao găm sáng loáng. Khi chúng chuẩn bị hạ thủ, một con chó từ đâu lao đến suối uống nước. Chúng khiếp run.
— Đợi một chút, có thể chủ của nó ở gần đây.
— Chúng ta nên cẩn thận là hơn, nhanh chóng rời khỏi đây đi! – Hai tên trộm biến mất nhanh như cắt. Âm thanh cộc cộc của chiếc xe ngựa đánh thức David. Anh ta nhảy lên, rất nhanh biến mất trong khói bụi. David không biết rằng trong lúc anh ta ngủ, đã xảy ra rất nhiều việc, có những vận may và cả những mối nguy hiểm. Nhưng, nghĩ kỹ lại, trên thế giới có mấy ai biết được những điều đó?