Ở ngã tư đầu thôn có một miếu thần, bên trong thờ bức tượng gỗ. Đã lâu không cóai đến cúng bái, ngôi miếu bị bao phủ bởi lớp bụi dày.
Một hôm, có người đi ngang qua miếu thần gặp phải mương nước to cản đường, không thể đi tiếp được nữa. Vì vậy liền đổ tội là do vị thần này đặt cái mương cản đường ông ta, bèn lật đổ bàn thờ, vứt bức tượng thần xuống mương.
Có người thấy thế, không nhẫn tâm, bèn đỡ tượng thần lên chùi rửa sạch sẽ, cung kính đặt ông ta lên bàn thờ. Nhưng vị thần lại trách anh ta không dâng hương, phạt anh ta đau đầu suốt nửa tháng trời.
Tiểu phán quan lấy làm lạ, hỏi:
— Người đạp ngài ngã xuống nước thì không bị gì, còn người đỡ ngài lên lại bị họa, là nghĩa làmsao?
Vị thần này trả lời:
— Ngươi không biết gì cả, chỉ có người hiền lành mới dễ bắt nạt.