Anh xẩm vừa mò mẫm bước đi từng bước, vừa gảy đàn kiếm sống. Trên mình mang theo một đơn thuốc Kỳ phương có thể phục hồi thị lực cho đôi mắt anh, đó là bảo vật mà một đạo nhân tu luyện nhiều năm cho anh, điều kiện là anh phải gảy đứt 1000 sợi dây đàn mới có thể sáng mắt trở lại, thiếu một sợi cũng không được. Sau 53 năm, anh xẩm cuối cùng cũng đã gảy đứt 1000 sợi dây đàn.
Anh xẩm lấy đơn thuốc Kỳ phương trao cho một người mắt sắng. Người mắt sáng nhận lấy đơn thuốc, nhìn và nói:
— Đây là một tờ giấy trắng, và không có viết một chữ nào!
Anh xẩm nghe xong ứa nước mắt, chợt hiểu ra ý nghĩa đằng sau “1000 sợi” kia của vị cao nhân.
Đó là niềm hy vọng, anh cố gắng đánh đàn, đánh suốt 53 năm.
Anh xẩm cầm “toa thuốc” đưa cho anh xẩm khác, bảo:
— Trong này có một toa thuốc có thể chữa khỏi mắt cho anh, nhưng anh phải gảy đứt 1000 sợi dây đàn mới có thể mở được tờ giấy này.
Người kia vui mừng nhận lấy đơn thuốc Kỳ Phương đó.